QUÂN PHỤC ĐẠI LỄ CỦA THỦ ĐỨC

QUÂN PHỤC ĐẠI LỄ CỦA THỦ ĐỨC

HỊCH TRUYỀN

HỊCH TRUYỀN

THÁNG TƯ ÔM HẬN

THÁNG TƯ ÔM HẬN
Thơ VŨ UYÊN GIANG - phổ nhạc Lmst

Thursday, October 15, 2009

Thơ Vũ Uyên Giang

DƯỚI BÓNG CỜ XƯA
(Thân tặng các anh em đã từng thụ huấn SQ Trừ Bị Thủ Đức)

Nhớ thuở nào xưa dưới bóng cờ
Quân hành theo nhịp bước hùng ca
Thao trường tập luyện mồ hôi đổ
Thủ Đức lừng danh một võ khoa

Cư An là phải nhớ Tư Nguy
Một thuở tung hoành chẳng nghĩ suy
Đồi Tăng Nhơn Phú chiều buông xuống
Ra tuyến, đoàn quân cất bước đi

Chập chờn ánh đuốc Vũ Đình Trường
«Qùy Xuống Các Ngươi» rất kỷ cương
Tân khóa sinh qua thời huấn nhục
Alpha cổ áo lại lên đường

Dưới bóng cờ vàng ba sọc đỏ
Chia tay trường mẹ đến muôn phương
Chỗ nào cũng vẫn quê ta đó
Gìn giữ bình an, đẹp phố phường

Ngọn cờ đại nghĩa vẫn tung bay
Anh bạn đồng minh phủi trắng tay
Lén đâm lút cán sau lưng bạn
Bội phản anh em nhục nhã thay

Lưu vong ta vẫn nhớ ngày xưa
Một thuở hiên ngang dưới bóng cờ
Máu của tiền nhân bao kiếp trước
Nghìn năm gìn giữ chẳng phai mờ

VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, Mar. 2, 2008


BÀI HỌA CỦA Cụ HÀ THƯỢNG NHÂN

DƯỚI BÓNG CỜ XƯA


Đỏ vàng ai đứng dưới hàng cờ
Hùng tráng muôn dân hát khúc ca
Cảnh ấy ngày nay không có nữa
Đà thành, Thủ Đức mấy mươi khoa

Bây giờ mới biết đã lâm nguy
Sao những ngày xưa chẳng kịp suy
Mấy triệu dân lành đem đấu tố
Để cho cách mạng lót đường đi

Chỉ có thi đua với lập trường
Tưởng đâu sẽ xóa mọi biên cương
Hóa ra cắt đất và dâng biển
Nhục quá đi thôi những bước đường

Chính nghĩa luôn luôn còn mãi đó
Mỗi ngày mỗi sáng khắp mười phương
Chiều chiều nghe vẳng trong làn gió
Nguyền rủa toàn dân ghét những phường…

Cách mạng tưởng là chắp cánh bay
Giờ đây đã thấy trắng hai tay
Tương tàn huynh đệ bao năm nữa
Ai nhắc dùm nhau chuyện đổi thay

Anh cũng như tôi nhớ thuở xưa
Nhớ khi qùy xuống giữa hàng cờ
Nhớ rằng máu đổ vì Lê Mác
Chuyện ấy làm sao có thể mờ

HÀ THƯỢNG NHÂN
San Jose, Tháng 4/2008


NHỮNG THẰNG BẠN CŨ

(Tặng Đỗ Trọng Linh, Nguyễn Xuân Sơn, Nguyễn Mạnh Kym, Trần Nhật Hiền, Nguyễn Bình Trị, Nguyễn Đức Tiến, Trịnh Ngọc Đoán, Nguyễn Hữu Hùng, Nguyễn Minh Tý, Võ Quốc, Tiêu Nhơn Lạc, Lê Đông Hải, Nguyễn Qu1y Đức, Trần Văn Thanh và các bạn cùng Khóa 6/68 Thủ Đức)


Xa cách thời gian bốn chục năm
Bọn ta sống sót được bao thằng?
Rời Trường Thủ Đức khi còn trẻ
Gặp lại nhau đây thỏa nhớ nhung.

Uống cạn cùng tao ly rượu cay
Uống cho thằng bạn chết chưa say
Chiến chinh sát hại bao trai trẻ
Giặc giã cho đời thêm đắng cay

Hỡi Đỗ An Dương! Hỡi bạn bè!
Bao nhiêu thằng chết ở sơn khê?
Về đây gặp lại nhau lần nữa
Cuộc chiến tàn sao tim tái tê?

Xa Tăng Nhơn Phú xa bè bạn
Trăm ngả đời theo tiếng núi sông
Sống sót hào hùng trong lửa đạn
Gặp nhau mang thân phận lưu vong?

Hãy uống cho say mới hết buồn
Cho quên, quên hết mọi đau thương
Uống luôn dăm chén cho thằng chết
Bằng hữu gặp nhau cuối đoạn đường

Những thằng bạn cũ của ta ơi!
Ta chỉ còn nhau ở cuối đời
Một tình chiến hữu từ bao kiếp
Hãy gặp nhau và hãy cứ vui.

Đất nước vẫn là đất nước chung
Bạo quyền chỉ tựa những tên khùng
Huênh hoang khoác lác vì danh lợi
Thủ thuật tung ra bao mánh mung.

Kệ chúng ngủ yên trong dối gian
Bọn ta cương quyết giữ tinh thần
Tuổi già nhưng vững tâm bền chí
Vào trận tuy già cũng vẫn hăng.

Bốn mươi năm trước ở trường xưa
Thủ Đức, bọn ta dưới bóng cờ
Rồi chia trăm hướng đời chinh chiến
Gặp lại nhau đây tuổi đã già.

VŨ UYÊN GIANG
San Jose, Mar. 7th, 2008


BÀI HỌA CỦA CỤ HÀ THƯỢNG NHÂN

Gặp gỡ không hề kể tháng năm
Bây giờ sót lại một hai thằng
A! Trường Thủ Đức ngày xuân cũ
Cứ tưởng thời gian dệt gấm nhung

Cứ tưởng mềm môi chuốc chén cay
Bọn ta nào biết lúc nào say
Thử nghiêng mắt trắng nhìn thiên hạ
Có biết gì không chuyện đắng cay

Là bạn mà sao cứ tưởng bè
Ai ngờ đã rảo khắp sơn khê
Còn ngày tái ngộ còn thương nhớ
Còn xiết bàn tay tới tái tê

Bè bạn người xa người cách trở
Bao giờ về lại dựng non sông
Để nghe tiếng khóc trong đêm tối
Có phải em là gái vị vong?

Có phải rằng ta đã hết buồn
Khi lòng nhớ lại một tình thương
Những thằng bạn chết đầu sông bãi
Có khóc dùm nhau những bước đường

Ta ơi! Nào hỡi bạn bè ơi!
Về lại ôm nhau cuối cuộc đời
Chiến hữu? Phải mày là chiến hữu
Nghe ra ngào ngạt 1 niềm vui

Chung tấm poncho số kiếp chung
May ra tao chửa hóa ra khùng
Nếu mày còn nói câu danh lợi
Còn kể tao nghe những mánh mung

Thời gian ơi nhỉ lại không gian
Ta gọi nhau như đã thất thần
Ta gọi nhau về trong chén rượu,
Để mường tượng lúc vẫn hung hăng

Dẫu nhớ trường xưa nhớ lúc xưa
Khi ta đứng thẳng dưới hàng cờ
Khi mùa chinh chiến đang khai diễn
Có gặp nhau chăng lúc tuổi già ?

HÀ THƯỢNG NHÂN
San Jose, Tháng 4/2008

No comments:

Post a Comment