QUÂN PHỤC ĐẠI LỄ CỦA THỦ ĐỨC
HỊCH TRUYỀN
THÁNG TƯ ÔM HẬN
Monday, October 4, 2010
AN LỘC NGÀY VỀ
An Lộc Ngày Về
Lời nói đầu : Xin tặng anh em phi đoàn 211 và anh em binh chủng Nhảy Dù đã anh dũng chiến đấu bảo vệ An Lộc khỏi tay bọn CS.
Nói đến chiến trường An Lộc, mùa hè đỏ lửa 1972, không ai trong chúng ta mà không biêt hay không có một vài kỷ niệm khó quên. Thời gian đó, tôi phục vụ phi đoàn Thần Chuỳ 211 thuộc vùng IV Chiến Thuật. Vì chiến trường An Lộc quá nặng nề và khốc liệt, nên chúng tôi (phi đoàn 211) được biệt phái lên vùng III Chiến Thuật để tăng cường lực lượng phòng thủ và giải vây An Lộc; nếu An Lộc mất thì thủ đô Saigon sẽ bị uy hiếp trầm trọng.
Sau khi đáp tại phi trường Biên Hoà, chúng tôi có dịp gặp lại anh em trực thăng thuộc Sư đoàn III Không quân những người hoa tiêu ra trường tại căn cứ Ft. Hunters, Savannah, GA năm xưa. Ngày hôm sau, chúng tôi hợp đoàn hành quân gồm: 1 C&C, 5 t/t đổ quân, và 2 t/t võ trang trình diện tại phi trường Lai Khê. Tại phi trường nầy, chúng tôi thấy anh em Nhảy dù đang ngồi hai bên đường bay, và tôi đã gặp lại hai anh bạn sĩ quan Nhảy dù đã học cùng trường Trung Học Vũng Tàu ngày xưa đó là Đ/U Minh, Th/U Chiến thuộc tiểu đoàn 8 Nhảy dù . Vào khoảng 9giờ sáng, chúng tôi được biết phi vụ ngày hôm nay là đố Lữ đoàn I Nhảy dù vào giải vây An Lộc và bốc thương binh về phi trường Lai Khê. Tôi và hai anh bạn Nhảy dù chia tay về vị trí hành quân. Qua cái xiết tay thật chặt, chúng tôi chúc cho nhau:
"Chiến trận ác liệt, cẩn thận, hẹn gặp mầy sau..." Tôi không ngờ lời chúc cho nhau đã trở thành lời vĩnh biệt vì sau nầy tôi được biết Th/U Chiến (khoá 23 VBĐL) đã hy sinh trong lần đổ quân nâỳ.
Ngày hôm đó tôi ngồi co-pilot t/t võ trang (gunships) cho Tr/U Tạo (sau nầy anh bay cho Tư lệnh quân đoàn IV cho đến ngày 30/4/75) . Chúng tôi hợp đoàn cất cánh lấy cao độ khoảng 5,000 bộ để tàu C&C bay ngược chiều từ An Lộc ra Lai Khê nhìn thấy chúng tôi vì C&C bay cao khoảng 10,000-12,000 (tránh phòng không và SA-7). Trên đường bay anh Tạo dặn tôi:
"Khi vào vùng đổ quân mầy nhớ follow controls (nắm tay vào cần lái điều khiển phi cơ) với tao nha!". Tôi rất ngạc nhiên vì thông thường khi trưởng phi cơ bay thì co-pilot chỉ có nhiệm vụ trả lời vô tuyến, hay vặn nút bắn rockets hoặc guns khi vào bãi đáp... nhưng hôm nay anh Tạo lại cho tôi "rờ" vào controls... tôi bèn hỏi lại anh:
"Chi vậy", anh trả lời:
"Nếu tao bị bắn lúc bay, mầy chụp controls, mang xác tao về!!!!!" Trời ơi! Nghe sao "lạnh cẳng quá". Tôi thường bay chung với anh trong những trận chiến khốc liệt tại vùng IV, nhưng chưa bao giờ anh nói với tôi những lời "trăn trối" như vậy.
Trên đường bay từ Lai Khê đến Chơn Thành (điểm hẹn gặp C&C), tôi có nói hai anh em bắn miniguns thử súng, nếu có trở ngại thì có thời gian để sửa chữa vì khi vào vùng mà bị kẹt đạn thì chỉ có "cầu nguyện" mà thôi. Tôi còn nhớ anh xạ thủ ngồi bên trái sau lưng tôi là anh Tân (Tân tây lai) một tay súng rất gan dạ đã cùng chúng tôi vào sinh ra tử nhiều lần nên chúng tôi rất tin tưởng nơi anh. Sau khi được hai anh cho biết hai khẩu miniguns thử tốt OK, chúng tôi rất an tâm với hai khẩu súng nầy bọn Vẹm khó mà ngóc đầu lên để bắn chúng tôi ở cao độ thấp.
Đến Chơn Thành, theo lịnh của C&C, hợp đoàn hành quân hạ cao độ thấp bay trên đầu cây cao su với tốc độ tối đa. Dẫn đầu hợp đoàn là hai chiếc guns của Biên Hoà, rồi đến t/t đổ quân, và sau cùng là hai guns chúng tôi (Thần chuỳ 211). Tôi còn nhớ bay tàu C&C ngày đó là Th/t Lê văn Lộc (Lộc bụng) phi đoàn 211(1), và một vị Th/t của một phi đoàn t/t tại Biên Hoà (rất tiếc tôi không nhớ tên). Xin được nói một chút về phi hành đoàn bay chiếc C&C nầy . Thông thường phi hành đoàn bay C&C hoa tiêu của phi đoàn nào thì bay cho phi đoàn đó, nhưng trong trưòng hợp nầy vì chúng tôi từ vùng IV lên tăng cường vùng III không quen đia hình địa vật vùng III và tránh bi thiệt hại nặng nên ban chỉ huy hành quân ngay đó đã biệt phái vị Th/t từ vùng III bay chung với th/t Lộc .
Xuống cao độ thấp, hợp đoàn bay theo sự chỉ dẫn của tàu C&C lúc quẹo trái, quẹo phải, để vào bãi đáp. Trên đường bay, tôi follow controls như lời anh Tạo dặn. Chúng tôi bay thấp trên đầu cây cao su, tôi ngó xuống chân (pedals) qua kiếng trắng (buble) phi cơ bay nhanh như chúng ta đi trên thảm xanh, hai bên và trên cây cao su bọn VC làm những cái võng treo đế bắn phi cơ bay thấp và để quan sát... Hai chiếc guns đầu bắn rockets đế dọn đường và chúng tôi yểm trợ phía sau và hai bên hợp đoàn với hai khẩu miniguns .
Anh Tạo bay, tôi ra lịnh hai anh xạ thủ tác xạ. Cây súng bên phải phía sau anh Tạo nhả đạn như mưa... cây súng bên trái (do anh Tân diều khiển) sau khi bắn được vài trăm viên đạn thì bị trở ngại không bắn được nữa... Phía bên trái con tàu không được bảo vệ, tôi và anh Tân ngó thấy bọn VC nhắm vào chúng tôi mà tác xạ. Tôi sợ quá trời... ngồi thấp xuống hy vọng tấm bửng che đạn bên hông sẽ che chở đạn cho mình... phần anh Tân ngồi không nhìn VC bắn anh sợ quá bèn chụp cây súng Carbine (các anh cơ phi xạ thủ được phát súng nầy thay vì P38) nhắm bắn VC... vì tôi ngồi thấp nên giữa cổ áo bay và cái cổ của tôi có một khoảng trống... nên khi anh Tân bắn vỏ đạn bay ngang rớt vào phía sau cổ của tôi và lọt xuống lưng quần... vỏ đạn nóng quá nên người tôi giật mỗi khi vỏ đạn rớt vào áo bay... anh Tạo tưởng tôi bị trúng đạn nên hỏi:
"Mầy bị trúng đạn hả!!!". Thật cảm động cho tình chiến hữu, trong giờ phút "thập tử nhứt sinh" nầy mà anh còn lo lắng cho tôi... tôi trả lời:
"Không có, vỏ đạn rớt vào phía sau lưng nóng quá..." Sau khi hợp đoàn thả lính xuống bãi đáp và bốc thương binh vê phi trường Lai Khê, rất may không có chiếc nào bị bắn rớt nhưng hầu hết bị trúng đạn rất nhiều nên không thể tiếp tục phi vụ. Sau khi đáp lại Lai Khê anh Tân thử súng lại và không bị trở ngại... tức quá tôi và anh Tân cùng chửi thề: "ĐM sau hồi nãy mầy (cây súng) im re dzậy". Anh Tân đá vào nòng súng mấy cái cho bõ tưc... nếu ai đó mà thấy cảnh nầy chắc cho rằng anh Tân là người điên!!!!
Chúng tôi rới Vùng III trở về Vùng IV tiếp tục hành quân giải vây chiến trường Kompong Trach bên Miên cũng không thua gì chiến trường An Lộc và những chiến trường khác tại Vùng IV .
(1) Th/t Lộc đã hy sinh tại chiến trường Mỹ Phước Tây trong phi vụ đổ quân BDQ mà tôi đã viết trong bài "Những cánh chim lìa đàn".
HUỲNH VĂN CHỪNG
Trích trang web Cánh Thép
http://www.canhthep.com
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment